Thế giới trà hôm nay…trắng đen lẫn lộn, thật giả khó phân.
Người làm nghề thật ngày một ít đi kẻ làm dáng, làm màu lại mọc như cỏ sau mưa.
Có những người chưa từng nghe tiếng thì thầm của lá trà
Chưa từng rơi một giọt mồ hôi khi phơi, đảo, làm héo nắng
Chưa từng thức thâu đêm bên lò than vậy mà nói về “Đạo Trà” như một chiêu “PR” sang trọng
Họ mượn chữ “Đạo” để khoe mình có tâm
Mượn chữ “Trà” để bán những thứ không phải là trà
Mượn hình ảnh thanh tịnh để che giấu tham vọng.
Họ không phải người làm nghề họ chỉ đang diễn nghề.
Họ mượn danh người làm nghề để làm màu cho chính mình.
⸻
Trà vốn sinh ra từ lòng đất, từ bàn tay người trồng, từ hơi thở người chế biến, và từ tình yêu thương của cả một dân tộc.
Ngày xưa, người ta tìm đến trà để lắng nghe, giờ đây họ tìm đến trà để được nghe chính mình nói.
Chén trà vẫn nóng, nhưng lòng người đã nguội. Hương vẫn bay, nhưng chẳng còn neo được vào đâu.
Trà từng là nơi con người tìm lại phần thật trong chính mình, nay lại bị đem ra để che giấu phần giả.
Trong chén trà, người ta không còn thấy tĩnh lặng, mà chỉ còn thấy bóng mình lấp lánh, nhưng là một chiếc vỏ rỗng.
Khái niệm về trà bị đánh tráo, giá trị của trà bị đảo ngược.
Người làm thật thì âm thầm chịu đựng, kẻ giả dối lại được tung hô.
Người cặm cụi giữa sương gió chẳng ai nhớ tên, còn những kẻ nói hay, lại ngồi ghế đầu “chuyên gia”, rải đạo lý như lá rụng đầu mùa.
⸻
Nhưng trà không cần biện minh. Trà chỉ tỏa hương.
Như ngàn năm trước, trà vẫn âm thầm minh chứng cho cái đẹp, cái thật, cái thiện trong đời.
Bởi, hương trà không thể giả. Mùi giả có thể khiến người ta ngất ngây trong chốc lát, nhưng hương thật sẽ neo lại trong lòng người như một phần khó quên của ký ức.
⸻
Giờ đây, trà đang ở thời khắc tìm lại chính mình, bằng chính phẩm chất ngàn năm của nó: thanh, tĩnh, thật và có hồn.
Những ai đang mượn trà để đánh bóng toan tính, xin hãy dừng lại một lần nhìn sâu vào phần “Người” còn sót lại trong phần “Con”.
Bởi, trà thật không sợ lửa, chỉ sợ người không còn thật với trà.
Trà biết ai đang làm thật, yêu thật, trà cũng biết ai đang dùng mình để khoe.
Và đến một ngày, chính trà sẽ chọn ai được ở lại, và ai phải rời đi.
⸻
Hãy làm nghề bằng tâm sạch, vì trà không phải hàng hóa, trà là văn hóa, là nền văn minh, là hồn đất hồn nghề của bao thế hệ.
Trà không phải để khoe, mà để soi mình.
Không phải để bán, mà để kết nối những tấm lòng tử tế, để trao đi giá trị thật.
Trà là kết tinh của đất trời, là lòng người. Là tình yêu nhân loại, là nét đẹp truyền đời.
Trà chẳng nói gì, nhưng ai lắng được hương, người ấy sẽ hiểu.
Thật – giả, sang – hèn, rồi cũng tan trong khói.
Khi trà mất hồn, con người cũng lạc hướng.
Giữ hồn trà cũng là giữ phần người còn sót lại.
Vậy nên đừng đùa với trà.
⊹ꮺ˚ ╴QUỶ TRÀ CỐC ╴˚ೃ



